Suy Tư

Có nhiều khi bỗng thấy lòng cạn kiệt
Chân bước đi mà thấy quá chơ vơ
Nhìn quanh ta bốn bề dường chật hẹp
Môi cố cười mà nước mắt muốn rơi

Làm người lớn có lẽ nào òa khóc
Có lẽ nào tìm góc khuất ta nằm
Cha ơi nắm tay con truyền nghị lực
Vực con lên từ khô hạn gắt gay

Con sẽ khóc thật này, bên Cha đấy
Con biết rằng Cha sẽ lắng nghe con
Cha an ủi và bảo:” con bé  bỏng
cứ khóc đi rồi tan biến nỗi buồn”

Ngực ta vững, con hãy yên nằm xuống
Ngủ đi con, ta đang ẳm bồng con
Bao nỗi khó lòng Ta đang chia sớt
Con ngủ đi thức dậy sẽ bình an.

Đoàn Tuyết Thu

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.