Có nhiều khi bỗng thấy lòng cạn kiệt
Chân bước đi mà thấy quá chơ vơ
Nhìn quanh ta bốn bề dường chật hẹp
Môi cố cười mà nước mắt muốn rơi
Làm người lớn có lẽ nào òa khóc
Có lẽ nào tìm góc khuất ta nằm
Cha ơi nắm tay con truyền nghị lực
Vực con lên từ khô hạn gắt gay
Con sẽ khóc thật này, bên Cha đấy
Con biết rằng Cha sẽ lắng nghe con
Cha an ủi và bảo:” con bé bỏng
cứ khóc đi rồi tan biến nỗi buồn”
Ngực ta vững, con hãy yên nằm xuống
Ngủ đi con, ta đang ẳm bồng con
Bao nỗi khó lòng Ta đang chia sớt
Con ngủ đi thức dậy sẽ bình an.
Đoàn Tuyết Thu
Share this:
More Stories
Giáng Sinh Về
Trời lạnh xuýt xoa con nghe lòng rộn rã Phố đông tưng bừng đón vạn bước chân qua Cây thông...
TIẾNG JESUS TRONG ĐÊM CÔ ĐƠN (Thơ 2021)
Đêm đầy cô liêu. .. đêm đang dần buông mau Đêm có sâu bằng cô đơn sầu không đáy. Chỉ...
Cọng rơm bé nhỏ (thơ Đoàn Tuyết Thu)
Ước mơ con là cọng rơm vàng bé nhỏ Trong đêm lạnh xưa ngày Christ mới vào đời Dâng thân...
Lời ca ngợi trong bình minh
Con tạ ơn Cha nắng ngoài kia vừa sớm Mang bình minh ngày nữa đến cho đời Mang cho con...
Lời Con Gửi Cho Cha
Cha ạ, nắng vừa lên đem ban mai tươi sáng. Lời đầu tiên hôm nay con xin cảm ơn Cha...