Tại Một Góc Đường Trên Phố Lê Lợi

 (Phước cho người nghèo khổ trong tâm linh, vì Nước Thiên Đàng thuộc về họ – Phúc Âm Ma-thi-ơ 5:3)
 
Người ngồi đó bên lề cuộc sống,
Góc ngã tư đất nóng, bụi mờ,
Vách tường rêu, nón vải lặng lờ,
Người cúi mặt ơ thờ trầm lặng.
 
Giữa đám đông nhưng hồn trống vắng
Gánh nhọc nhằn chĩu nặng đôi vai,
Giọt mồ hôi từng vệt đổ dài,
In dấu bóng hình hài cô lẻ.
 
Giữa phố phường muôn màu muôn vẻ,
Giá trị gì một kẻ ăn xin!
Quan tâm gì đến một con tim
Đang rỉ máu im lìm đợi chết.
 
Mười ngón tay khô cằn rũ liệt,
Cố vươn lên xin ít tình người
Càng vươn cao càng thấy xa vời,
Tình đã cạn và đời cũng cạn.
 
Phúc cho ai tấm lòng khô hạn,
Nước thiên đàng sửa soạn cho người.
Kìa đôi tay nhân ái gọi mời,
Quay về chốn muôn đời an nghỉ.
 
(Nghiêm Văn Hợp)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.