Mở Cửa Lòng (Thơ Thanh Hữu)
MỞ CỬA LÒNG
Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho,
thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta. ( Khải-huyền 3:20 )
Có những lúc, tâm hồn ta đóng lại,
Trong u sầu trong mặc cảm lo âu.
Trong ưu tư, trong chán nản buồn rầu,
Ta khép kín tìm không gian trầm lặng.
Chúa gõ cửa, khi lòng ta hoang vắng,
Lời nhiệm mầu, rung động cả tâm linh.
Tai ta nghe lời chân phúc siêu hình,
Tim nức nở, cửa lòng ta rộng mở.
Chúa bước vào, thân hồn ta hớn hở,
Cùng chuyện trò trong đồng cảm thân thương.
Ta xẻ chia nỗi đau khổ đoạn trường,
Chúa rơi lệ, Ngài cầu thay an ủi. i
Trong linh năng, đầy tình yêu bao phủ,
Ta ngập tràn, một linh cảm siêu nhiên.
Trong quyền năng, trong ân sủng diệu hiền,
Chúa mở mắt, thấy trời hoa khải tượng.
Ta vẫn biết, đời trường đua thiên thượng,
Nơi tập rèn, nơi huấn luyện tâm linh.
Nơi dạy ta biết mở mắt tầm nhìn,
Để thấy rõ cơ hội vàng trên đất.
Hãy đầu tư cả thời gian, vật chất,
Vào nước trời vào giá trị đời sau.
Vào sanh linh, vào sự sống muôn màu,
Trong tôn quí chốn thiên thành vĩnh cửu.
Hãy xử dụng cả quyền uy, thiên hựu,
Để chữa lành, để giải phóng tội nhân.
Để giảng rao nguồn sinh động phúc âm, ii
Để mở rộng vương quốc trời vinh hiển.
Ôi vinh diệu, ngày Thần Nhân xuất hiện,
Ngày vui mừng, ngày tiệc cưới Chiên Con. iii
Ta hát vang ngây ngất cả thân hồn,
Tim rung động, lệ trào dâng hạnh phúc.
THANH HỮU
Tháng 10 năm 2022
___________________________________
i 1 Giăng 2:1
ii Mathiơ 9:35
iii Khải-huyền 19:9