Khi Suối Khô Cạn
(Thơ Thanh Hữu)
Mỗi buổi sáng và buổi chiều, chim quạ đem bánh và thịt cho ông, và ông uống nước khe. Nhưng sau đó ít lâu thì khe cạn khô, vì trong xứ không có mưa. (1 Các vua 17:6-7)
Trong cuộc sống, nỗi buồn vui lẫn lộn,
Khi hanh thông, khi thịnh vượng an lành.
Khi nan đề, bao trở ngại vây quanh,
Luôn tiếp diễn, giữa những ngày mưa nắng.
Ê-li sống trong thời gian hạn hán,
Với kẻ thù săn mạng sống ngày đêm.
Chúa đem ông đến dòng suối dịu êm,
Có chim quạ mang thức ăn sớm tối. (1)
Đến thời điểm, hoàn cảnh như thay đổi,
Con suối xanh, đã cạn nước khô ghềnh. (2)
Chúa nhân từ thương xót chẳng hề quên,
Sai góa phụ, nuôi ông trong phép lạ.
Đã bao lần bạn lo âu buồn bã,
Con suối khô, thử thách đến với mình,
Mất việc làm, mất chỗ ở an ninh,
Mất tiền của, mất gia đình đầm ấm.
Tình yêu Chúa vẫn luôn luôn sâu đậm,
Suối cạn nguồn, phép lạ mới, đừng lo.
Bột thêm lên, luôn không hết trong vò,
Dầu mới chảy, cứ tuôn tràn không dứt. (3)
Chúa mở lối để cho ta thấy được,
Ơn nhiệm mầu, thương xót Chúa thừa dư.
Trong quyền năng, trong phép lạ nhân từ,
Làm việc lớn, ngoài sức ta suy tưởng. (4)
Hãy mãn nguyện, biển cứu ân vô lượng,
Hãy vui mừng, sông phước hạnh tràn tuôn.
Hãy hoan ca, nguồn sung mãn trào phun,
Từ thập giá đến thiên đàng vinh hiển.
THANH HỮU
Tháng 3 năm 2024
(1) 1 Các Vua 17:6
(2) 1 Các Vua 17:7
(3) 1 Các Vua 17:14-15
(4) Ê-phê-sô 3:20-21